Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

Tranh luận chơi

Kính báo cùng bạn đọc

Hiện nay các trang mạng của Lê Khả Sỹ hoạt động bình thường:
http://lekhasy.vnweblogs.com
http://holam.vnweblogs.com
http://lekhasy2010.blogspot.com  (giao diện màu xanh)
http://lekhasy2015.blogspot.com  mới lập thêm  (giao diện màu da cam)
Còn trang lekhasy316 giao diện đen đang trục trặc, chỉ truy cập xem, không đăng được bài mới. Kính mời quý bạn đọc ghé thăm, trao đổi.                                                                                                                                               Lê Khả Sỹ. đt: 01656538236-
                                                                              -----------------*-------------------

Dù nể Chủ tịch
vẫn phải tranh luận
.


Tại một cuộc họp, Sỹ tôi phê phán hai vấn đề trong hoạt động của hội Nhà văn Việt Nam: Một là công tác lý luận - phê bình văn học dẫm chân tại chỗ, nể nang né tránh các người được coi là "cây đa cây đề trong làng văn chương", bốc thơm những tác phẩm do đạo văn, quay cóp mà có, đơn cử như tập "thơ Thiền" của Hoàng Quang Thuận,. Hai là, việc thả thơ trong các Ngày Thơ Việt Nam là bôi nhọ lên bộ mặt thơ Việt Nam... Sau khi tôi phát biểu, Nhà thơ Hữu Thỉnh, Chủ tịch Liên hiệp các hội Văn học-Nghệ thuật Việt Nam, kiêm Chủ tịch hội Nhà văn Việt Nam phản ứng: Việc thả thơ là chính đáng, là những bài thơ hay. Ông nói, hai câu thơ in trên cờ đuôi nheo là tác giả viết năm 1969 khi còn chiến tranh chống Mỹ, tác giả ôm vợ nhưng thấy lòng giật thót vì nghĩ đến bạn ngoài chiến trường. Còn cuộc hội thảo thơ Thiền của Hoàng Quang Thuận là do tạp chí VĂN (hội Nhà văn VN) tổ chức, chứ không phải Hội tổ chức, ông có tham dự nhưng với tư cách đại biểu.
.
Trên diễn đàn, Nhà thơ Hữu thỉnh, Chủ tịch Liên hiệp các hội VH-NT VN, Chủ tịch hội Nhà văn VN 
phản ứng ý kiến phê phán của Lê Khả Sỹ

alt
Thả "thơ"
.
A- Sỹ tôi xin nêu ý kiến của mình để mong bạn đọc thẩm định.
Sau mỗi dịp tổ chức Ngày Thơ Việt Nam tại Văn Miếu-Quốc Tử Giám, Hà Nội, trò thả thơ là đề tài nóng cho các phương tiện truyền thông khai thác, bình luận. Việc hàng trăm báo trong và ngoài nước, cả báo giấy, báo mạng và các đài truyền hình, phát thanh khen ít chê nhiều, thôi khỏi nói. Chỉ với hai câu thơ trên, tôi có suy nghĩ như sau: Dù với biện luận quen mồm là thẩm thơ mỗi người mỗi khác, kẻ khen người chê không mấy ai giống nhau, thì hai câu thơ trên cũng quá rõ ràng cái sai về ngữ nghĩa, văn pham và cả nội dung khi nó được thể hiện trên nền cờ Tổ quốc Việt Nam, nhiều người nhìn thấy.
    Thứ nhất, thơ được thể hiện trên nền cờ Tổ quốc phải là thơ của các vị có công trạng với nước, hoặc là thơ của các bậc Tiền nhân uyên bác. Loại thơ tầm thường ấy mà in lên nền cớ Tổ quốc là xúc phạm danh dự đất nước ! Thử xem, nếu ai đó cũng in trên cờ đuôi nheo nền đỏ sao vàng, trưng lên trước mắt văn võ bá quan và bàn dân thiên hạ như thế với câu Có lỗ thì có chồn / có L thì có chồng, hai tay bị đút vào còng số 8 là cái chắc ! Tôi nói hai cấu thơ trên thuộc loại tầm thường bởi tôi không chấp nhận biện luận của Nhà thơ Hữu Thỉnh ca ngợi câu thơ  thiếu lô-gich khi dùng 4 từ thấy lòng giật thót. Về ngữ nghĩa, chỉ có thể viết cảm thấy lòng giật thót, hoặc nghe lòng giật thót, chẳng thể nào tác giả thấy được lòng. Đã viết thì phải theo đúng ngữ pháp - văn phạm, không như nói vo !
   Thứ hai, về nội dung, Con thuyền đầu bãi đứng chơ vơ không thể suy diễn đó là những chiến sĩ ngoài chiến trường ! Bởi trong binh thư binh pháp và thực địa mặt trận, chẳng có chiến thuật nào bày binh bố trận để lính đứng chơ vơ, mà lại chơ vơ đầu bãi ! Hình ảnh này không kẻ lầm đường lạc lối thì đĩ điếm chờ trai hoặc hạng người vong gia thất thổ ! Nói về nhân cách, lối sống của người Á Đông thì không thể chấp nhận hai câu thơ trên, vì anh ta đang nằm ôm vợ mà lại nghĩ đến mấy ả đĩ điếm, chơ vơ lạc lối nơi đầu bãi cuối đường !
.
B- Công việc nghiên cứu-lý luận-phê bình văn học
Xem ra, những người đảm trách đều học hành qua trường qua lớp, nhưng phần nhiều là những "con mọt sách". Mỗi bài phê bình - lý luận không dưới dăm ba dẫn dụ bằng chữ nước ngoài cả những trường hợp không cần thiết đối với người đọc đã thừa hiểu nó bằng ngôn ngữ Việt thể hiện trong bài viết ; tệ hại hơn nữa là khi dùng sai chữ, sai nghĩa (như trước đây tôi đã phê phán hai Tiến sĩ người Việt ở nước ngoài và một Phó Gs đang là thành viên Hội đồng lý luận trung ương). Các Nhà phê bình - lý luận  chưa triệt thoái được quan điểm đẳng cấp dở hơi. Đúng ra, chỉ phân biệt đẳng cấp khi chào hỏi, kéo ghế mời ngồi, mời rượu mời nước, chụp ảnh quay phim, còn khi phê bình văn học thì cụ 80 cũng như cháu 17, ông Chủ tịch cũng như bác nông dân. Nhưng đây lại khác, các Nhà phê bình tránh né các vị được gọi là "cây đa cây đề", dù sai lè lè, đạo văn quay cóp như Gs Vũ Khiêu viết "câu đối, văn bia", a dua sửa Truyện Kiều ; đề cao những "trọc phú văn chương", nịnh bợ những đại gia túi cơm giá áo tập tọng viết lách lấy danh...Trong khi đó, Nhà Giáo, Nhà Thư pháp Nguyệt Đình viết Truyện Kiều theo lối thư họa trên gỗ nặng hàng trăm kg thì không ai chịu khó viết nửa dòng giới thiệu. Lẻ tẻ một số bài "lý luận - phê bình" là những cuộc cãi lộn, lợi dụng danh nghĩa "nhà nghiên cứu - lý luận - phê bình văn học" của hội Nhà văn Việt Nam, cao đàm khoát luận nhưng chẳng nói được gì  về học thuật, chỉ quy chụp, chế giễu, thậm chí tay đôi tay ba lôi cả quê hương bản quán ra chọc ngoáy, không kém không hơn hàng tôm hàng cá chợ Hòe Nhai (!)

   Điều đáng phàn nàn nữa là Ngày Thơ VN in hai câu thơ láo nháo nói trên, treo trước mắt các vị đại thần và các vị lãnh đạo ngành văn hóa, nhưng không ai bình luận phản đối. Họ "tốt bụng quá" (!) Sự thật là vậy. Xin hỏi Nhà thơ Hữu Thỉnh còn gì biện luận hơn nữa không ? Các vị lãnh đạo nên quán triệt lời nhắc nhở của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: Các Bộ trưởng cần lắng nghe ý kiến phản biện... Chủ tịch Nguyễn Hữu Thỉnh cũng ngang hàng Bộ trưởng rồi đó !
    Xin mời các bạn tham gia góp ý !

26-5-2015
--------------------
Phụ bản
.
THẢ THƠ
(mời điền khuyết)

Thả thơ bay bổng lên
Để cho nhân thế đỡ mùi …  …
"Bốc" thơ đến tậnxanh
Mười bài, chỉ một dân mình chưa
còn thì, mở đã ghê
Vướng vào …  …  tóe loe khắp vùng
Người đậy kẻ che chum
Đề phòng lây nhiễm vi trùng thơ
Trần gian bịt , kêu la
đâu màthế bà con ơi !
Bác nông dân tủm tỉm
Mấy anh ngồi chọn lâu rồi mông
Tưởng mình đang ở ngoài
vào để nên nông nỗi này (!)
-------------------------
Đăng lần thứ nhất tháng 3-2012, có 18 người điền khuyết 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét