Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015

Cảm xúc thành thơ

Em “thương bác” quá !

Ông Nguyễn Thế Thảo xin thôi chức Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội. (ảnh: Hà Nội Mới)

Can chi mà bác “chạy làng” ?
Dẫu có chạy, cũng vui cười lên chứ !
Cái đời dân đen em đã khổ
Nhìn mặt bác, cõi lòng lại tái tê thêm (!)

Bác khóc hay sao ? Em buồn quá !
Thế mà có người lại bảo bác cười
Cười là mồm, nếu không nhìn mắt
Sau cặp kính lòa che khuất lệ tuôn rơi (!)

Nghĩ cho cùng, bác khóc cũng phải thôi
Bởi liên tưởng Thủ đô chìm trong nước
Người lội chó bơi, cá cua đòi nhảy ngược
“Cung Vua phủ Chúa” lấy tay che…
Hình ảnh Đại cảnh đường Hà Nội ngập nặng, kẹt cứng sau cơn mưa số 2
.
Và, những cây xanh đang đứng bên hè
Bỗng nhiên đổ ào như bão tràn tàn phá !
11072097_891092137578333_2019088757_n
.
Ngạo nghễ cái tháp cao như rứa
Án ngữ cả lăng cụ Hồ
Che khuất một mảnh trời Thủ đô
Ngó nhòm cái hội trường Quốc hội…
Lê Trực, lăng Bác, tòa nhà, quốc hội, 17 tầng, bảo tàng, văn phòng, cao cấp

Dù vô cảm, lòng vẫn đau nhoi nhói
Khi bác nghĩ mình ngồi vị trí thứ hai
Trong hàng quan nha của Thủ đô này
Đầu đội chủ trương, vai mang chính sách !

Đau lắm chứ, phải không thưa bác ?
Đến  những người “ngụ cư” như em
Nhìn Hà Nội thân yêu lắm chuyện lèm nhèm
Cũng chẳng muốn nhận công dân Hà Nội
Huống chi bác, “tấm lòng son đỏ chói
một đời vì nước vì dân”
Đã nguyện thề đến hơi thở cuối cùng
Đường cách mạng không hề lui bước !
Sao bác vội nhanh chân chạy trước
Bác đâu phải non gan “bỏ của chạy lấy người” ?
Đợt tuyển cử này, chúng em biết bầu ai
Để gửi gắm niềm tin trọn vẹn ?!

Chao ôi ! Chẳng lẽ ông Trời mắt kém ?
Chẳng lẽ Nam Tào cầm nhầm bút hay sao ?
Em cầu mong bác hãy quay đầu
Ở lại với Thủ đô tình sâu nghĩa nặng (!)

28-11-2015
Công dân Lê Khả Sỹ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét